Thời báo New York
Ngày 25 tháng Mười Một năm 2010
Ông Feinberg và sự cố Tràn dầu
Kenneth Feinberg đang thực hiện một tiến trình vững chắc với tư cách là người quản lý quỹ bồi thường 20 tỷ đô la Mỹ của BP cho các nạn nhân của sự cố tràn dầu ở vùng vịnh. Thứ Ba là hạn chót để nộp đơn yêu cầu bồi thường cho các thanh toán khẩn cấp, bằng sáu tháng thu nhập bị tổn thất. Ông Feinberg ước tính rằng ông đã cấp ra hơn 2,2 tỷ đô la Mỹ cho khoảng 150.000 cá nhân và doanh nghiệp từ tổng cộng hơn 400.000 đơn yêu cầu bồi thường. Đây là một sự cải thiện tuyệt vời so với hoạt động keo kiệt của BP mà ông đã thay thế.
Ông Feinberg và nhóm của mình đã từ chối khoảng 60.000 đơn yêu cầu bồi thường; phần còn lại đang chờ giải quyết hoặc đang chờ các tài liệu khác. Bộ Tư pháp đã yêu cầu ông đẩy nhanh tốc độ, và ông thừa nhận rằng ông cần làm tốt hơn trong việc giải thích các quyết định của mình.
Ông nói rằng ông đã nhận được nhiều sự hỗ trợ hơn mong đợi từ các luật sư tranh tụng vì quỹ được thiết kế để thay thế cho nhiều vụ kiện cá nhân và từ phần lớn các nhà chính trị của chính quyền vùng vịnh. Những ngoại lệ là thống đốc tiểu bang Alabama đang nghỉ hưu, Bob Riley, người đã gọi Ông Feinberg là tống tiền có tổ chức, và tổng biện lý tiểu bang đang nghỉ hưu, Troy King, người đã đưa ra lời cảnh báo người tiêu dùng rằng Ông Feinberg làm việc cho BP.
Loại hành vi tranh quyền lực này không giúp cho bất cứ ai. Ông Feinberg đã chứng minh qua nhiều năm về loại công việc đó, ông đã quản lý quỹ bồi thường cho nạn nhân vụ 11 tháng 9 mà ông sẽ không bị thao túng hay bị bắt nạt.
Giai đoạn tiếp theo, việc đánh giá các tổn thất dài hạn cho các doanh nghiệp và cá nhân, sẽ càng thách thức hơn nữa. Người yêu cầu bồi thường sẽ có tới ba năm để nộp đơn đăng ký. Những ai nhận được các khoàn tiền cuối cùng sẽ từ bỏ quyền của họ để kiện BP và các bên có trách nhiệm khác.
Điều này là nhằm để cung cấp một sự lựa chọn thay thế cho các vụ kiện cá nhân kéo dài. Nhưng vì toàn bộ các tác động của sự cố tràn dầu có thể không biết được trong nhiều năm, những người yêu cầu bồi thường hay Ông Feinberg có thể vẫn khó khăn để làm được nhiều hơn là các phán xét am hiểu về việc khoản tiền cuối cùng công bằng là bao nhiêu.
Ông Feinberg thực sự đã sẵn sàng để điều chỉnh các quy tắc. Ông đã đồng ý thiết lập một quy trình kháng cáo và thực hiện các khoản thanh toán tạm thời hàng quý cho những người yêu cầu bồi thường nghèo khó cho đến khi khoản thanh toán cuối cùng được thực hiện. Tất cả các bên sẽ cần phải chứng tỏ sự linh hoạt như nhau và sự đồng cảm trong những năm tháng ở phía trước. Điều đó cũng đúng với các nhà chính trị.
###